MU thắng rùa nhờ hàng thủ khi hàng công mơ ngủ
Cho dù, đến tận lúc này, dư âm của chiến thắng vẫn chìm lấp sau màn tranh cãi về tình huống VAR và trọng tài không công nhận tình huống thổi penalty cho Wolves, khi thủ thành Onana bổ nhào vào Sasa Kalajdzic ở phút 90+6. Nhưng rõ ràng, MU đã có được một chiến thắng rất quan trọng.
Ở vòng này mùa trước, MU đang chìm ngập trong nỗi nhục nhã khi bị Brighton đánh bại ngay tại sân Old Trafford với tỉ số 2-1. Nhìn chung, cả Brighton lẫn Wolves có nhiều nét tương đồng – đều là những đội bóng tầm trung, chơi máu lửa, sẵn sàng vào vai giant-killer (dịch nôm na là châu chấu húc đổ xe).
Wolves của mùa giải này không còn quá mạnh mẽ và sắc bén như cách đây 2 mùa, thế nhưng, những cầu thủ của họ vẫn khiến cả sân Old Trafford và thày trò HLV Erik ten Hag run rẩy bằng những đợt phản công nhanh như chớp, sắc bén như dao cạo.
Chỉ cần một vài động tác, các cầu thủ Wolves có thể biến các tuyến phòng thủ của MU thành trò đùa. Rất đáng tiếc, những pha dứt điểm cuối cùng lại quá kém cỏi khiến cho hàng loạt cơ hội bị bỏ lỡ bởi nó rõ ràng hơn tình huống Wolves đòi penalty rất nhiều.
Nói như thế, không phải Wolves nắm được thế trận. MU vẫn là đội cầm trịch trận đấu, chỉ có điều, hàng công của Ten Hag đã thi đấu rất “phế”. Bộ ba siêu tốc gồm Marcus Rashford, Alejandro Garnacho, Antony trong cả trận đấu đêm qua không có lấy nổi một cú sút ra hồn.
Những pha dứt điểm của đội ngũ Garnacho, Rashford, Antony, Mount, Fernandes, Sancho sẽ phải thấy ngượng ngùng trước pha đánh đầu như “văn mẫu” của trung vệ Rafael Varane ở phút 76. Âm thầm lao lên, xuất hiện ở chỗ trống mà trái bóng sẽ đến, không để ai kịp phát hiện và kèm người, Varane nhún chân bay lên, gật đầu đưa trái bóng vào lưới ở khoảng cách chưa tới 2 mét.
Đơn giản, hiệu quả là những từ cần dùng để miêu tả bản thắng đó. Nó lạnh lùng, sắc sảo, không một chi tiết thừa, giống hệt như cách một trung phong ghi bàn. Nhưng Varane chỉ là một trung vệ. Anh không phải nguồn bàn thắng kỳ vọng như Rashford hay tân binh Ramus Hojlund.
Hậu vệ cánh phải Wan-Bissaka cũng là một điểm sáng. Cả trận đấu, anh mải miết phục vụ Antony dọc biên phải. Cứ mỗi khi Antony lúng túng với cái chân phải, bị đối phương bắt bài là Wan-Bissaka lại phải lao lên chồng cánh, chia sẻ áp lực. Anh cũng có những pha chống phản công bên cánh của mình khá hiệu quả, nhất là ở 2 tình huống Antony làm mất bóng.
Nhưng cũng như Varane, pha âm thầm di chuyển của Wan-Bissaka vào phía sau hàng phòng ngự của Wolves, để Fernandes gỡ gạc thể diện với đường chuyền cho Wan-Bissaka và lập tức hậu vệ này tạt một đường căng ngang đủ lực cho Varane ghi bàn, mới là thứ nói lên giá trị của anh.
Đó hoàn toàn không phải một pha bóng ăn may, bởi Wan-Bissaka đã tập nhuần nhuyễn những tình huống tấn công cánh và trung lộ. Final pass (đường chuyền cuối cùng) của Wan-Bissaka, ngạc nhiên thay, chính là pha kiến tạo thành bàn thứ 13 của anh tại Premier League.
Wan-Bissaka có thể tầm thường và không nổi bật như các hậu vệ cánh khác tại Premier League, nhưng anh lại thường xuyên đem đến cái mà MU cần trong lúc bí bách – cơ hội dẫn đến bàn thắng. Thành tích kiến tạo của anh còn nhiều hơn cả John Terry – huyền thoại của Chelsea khi xưa – và Dominic Calvert-Lewin của Everton. Đây đều là những hậu vệ thường tham gia tấn công có số má.
MU đã thắng, nhưng đó là một chiến thắng may mắn.
Khi một đội bóng giàu tham vọng ở nhiều mục tiêu lại cần đến những hậu vệ của mình để có bàn thắng, đó là sự may rủi khôn lường. Nhưng đêm qua, thày trò Erik ten Hag đã ăn được vế “may hơn khôn” vậy.